Tin tức
News
Trang chủ Tin tức

Nhớ Thành Đô

13-08-2014

Bất kỳ một game nào, mỗi server nào, những người tham gia game đó luôn chọn một địa danh để làm nơi tập trung kinh doanh buôn bán, hay đơn giản chỉ là một nơi trung tâm hội ngộ, có thể nương thân những khi vui buồn, hoạn nạn. Cửu Âm Chân Kinh cũng không nằm ngoại lệ. Đối với những ai đã quen thuộc với server Hoa Sơn, thì đều biết rằng, nơi trung tâm phồn hoa đô hội, nơi náo nhiệt đông vui, nơi tất cả những hào kiệt giang hồ tập trung sau những giây phút sinh tử chính là miền Thục Quốc Tứ Xuyên Thành Đô.

 

Thành Đô, nằm bình yên trong một thung lũng xanh tươi trù phú bốn mùa sông nước êm đềm, là nơi năm xưa Lưu Dự Châu lên ngôi Hán Trung Vương đã đặt đô, chia ba thiên hạ. Thành Đô mang một vẻ đẹp yên bình tĩnh lặng, nhẹ nhàng sâu lắng. Trong thế giới Cửu Âm, một Thành Đô cổ kính hiền hòa được bao bọc bởi con kênh êm đềm từ lâu đã làm say đắm biết bao văn nhân thi sĩ, giang hồ hào kiệt; để rồi khi máy chủ Hoa Sơn ra đời, họ đã chọn đây làm nơi dừng chân, xây dựng nên một miền tấp nập, trù phú.

 

“…một Thành Đô cổ kính hiền hòa trong thế giới Cửu Âm…”

 

Không mang một vẻ đẹp hoàng kim tráng lệ như Kim Lăng, không trầm hùng sâu lắng như miền đông bắc Yến Kinh, không quá u sầu gợi cảm như miền Lạc Dương, cũng không thướt tha mượt mà như vùng Tô Hàng Tô Châu “thiên thượng nhân gian”; Thành Đô bình dị hơn trong mắt những nhân sĩ võ lâm đã đặt chân đến vùng này. Một miền đất trải dài, là vùng thung lũng mà không bó hẹp, sông suối chảy quanh mà không cản trở, thành quách cổ kính mà không tiêu điều… Thành Đô yêu dấu tự bao giờ đã nằm trong tim những nhân sĩ võ lâm trên cụm máy chủ Hoa Sơn. Còn gì sung sướng hơn sau một trận binh lửa Nhạn Môn Quan, ta lại về miền đất này, hưởng thụ cái trong xanh của trời đất, lặng nhìn từng ngọn cây cành lá rung rinh, hay hòa mình vào một trận đá gà gay cấn, nhấp chén rượu hương thơm nức bên những người đẹp Lệ Xuân ViệnThành Đô, Thành Đô, đã tự bao giờ, Thành Đô trở nên điểm hẹn của biết bao hào kiệt võ lâm.

 

Thành Đô cổ kính, soi bóng nước cả trời mây rộng

 

Nhà phát triển game cũng khéo chiều lòng người chơi. Thành Đô mang một bản nhạc tuyệt vời khởi đầu bằng những âm thanh trong trẻo, và bằng tiếng cầm du dương, cung Chủy cung Thương hài hòa, ẩn trong đó là tiếng tiêu du lòng; nhiều khi, ta chỉ muốn về nơi đây, lặng im nghe tiếng nhạc êm ái, cảm nhận một sự lười biếng vô hạn. Sao bằng giờ đây ta vứt bỏ những ân oán giang hồ, trở về mảnh ruộng cạnh con kênh xinh đẹp, cuốc đất trồng rau, sống cuộc đời phiêu diêu tự tại, bỏ lại phía sau một giang hồ hiểm ác khiến lòng ta mệt nhoài.

 

Ngõ trúc rợp bóng mát

 

Thành Đô tấp nập, Thành Đô vui tươi, Thành Đô ấy nay còn đâu.

 

Kể từ ngày Hoa Sơn có vinh dự được cùng Thái Sơn vững bước trên con đường chinh phục giang hồ, nhập gia tùy tục, những nhân sĩ giang hồ xưa buộc lòng phải chuyển lên vùng Tô Hàng Tô Châu; gạt lệ rời xa mảnh đất Thành Đô năm nào chứa đựng biết bao kỷ niệm. Giờ đây đứng giữa một Tô Châu mà cổ nhân có lời ví: “Thượng hữu Thiên đàng, hạ hữu Tô Hàng”, mặc dù cảnh sắc muôn phần tốt tươi, nhưng lòng ta vẫn bồi hồi nhớ về miền Thành Đô xưa cũ. Ngập ngừng về lại chốn cũ, lòng ta không khỏi cảm thấy ưu tư. Những con đường đông vui ngày nào giờ đây chẳng còn in dấu người đi; khu chợ xôn xao buôn bán ngày nào giờ đây đã vãn, chỉ còn lơ thơ vài sạp hàng nhỏ chẳng mong bán được mà cũng chẳng mong ế, những con phố tấp nập này nào chỉ còn trong ký ức… Thành Đô ngày nào đông vui nhộn nhịp, nay mang một nỗi buồn thê lương của xứ sở bị lãng quên. Những bằng hữu muôn năm cũ giờ ở đâu, những hiệp khách lạnh lùng tay đao kiếm giờ ở nơi nao, để lại nơi đây một nỗi buồn chan chứa. Người đi có nhớ những mái nhà, những con phố thân quen mà đám rêu phong đang dần thay thế cho màu gạch ngói. Chạnh lòng nghe cụ đồ già ngâm một câu thơ thê lương trong một buổi chiều tĩnh mịch, Thành Đô bây giờ sao quá lặng im:

 

“… Lơ thơ cồn nhỏ gió đìu hiu
Đâu tiếng làng xa vãn chợ chiều
Nắng xuống trời lên sâu chót vót
Sông dài trời rộng bến cô liêu…”

- Tràng Giang, Huy Cận

 

 

“Những con phố tấp nập ngày nào chỉ còn trong ký ức…”

 

Thành Đô ơi, có nhớ những ngày vui tấp nập, có nhớ những ngày ta bạn có nhau. Người sao quá vô tình, đã bỏ lại Thành Đô sầu im bóng đổ.

 

Thành cũ vẫn nghiêng nghiêng bến nước
Mà hồn kẻ sĩ chừ, ở đâu?
Trăng soi bóng liễu bạc đầu
Nhạc kia ai tầu, cho sầu lòng ai…

- Giang Hồ Thi Sĩ

 

Tác giả: TầnDanhUy(Hoa) - Hoa Sơn

Phần thưởng: 350L

Thông tin sự kiện "Viết bài hay - Nhận ngay nhuận bút".

ƯU ĐÃI NẠP VÀNG
Code