"Anh còn nhớ khung trời xưa man mác?
Tóc em bay lãng đãng áng mây trôi,
Vạt áo em tha thướt trắng lưng đồi.
Anh muốn níu để vần thơ tuyệt tác."...
(Trích Mùa Thu Xưa - Nguyễn Thị Ngọc Dung)
Tóc em bay lãng đãng áng mây trôi,
Vạt áo em tha thướt trắng lưng đồi.
Anh muốn níu để vần thơ tuyệt tác."...
(Trích Mùa Thu Xưa - Nguyễn Thị Ngọc Dung)
Tình yêu - Đề tài muôn thuở, vì đời người mấy ai sống mà chưa từng yêu? Và mấy ai yêu lại chưa nếm trải qua cảm giác âu lo lẫn hy vọng khi chờ mong. Nhưng có phải cố gắng nào cũng được đáp đền, có phải lời ước hẹn nào cũng trở thành hiện thực, hay mãi mãi chỉ là ảo tưởng, mộng mơ của những kẻ yêu dại khờ.
Người ta thường lấy thời gian làm thước đo cho sự chờ đợi, có lẽ điều ấy làm cho nỗi lòng dễ gọi tên hơn. Nhưng tôi lại nghĩ niềm tin mới là điều cốt yếu. 5 năm, 10 năm hay trăm năm sẽ chẳng hề chi nếu lòng người vẫn còn tin và hy vọng.
Thu Vọng - Nỗi lòng da diết chờ trông của người nữ nhi, bỏ nhỡ cả thanh xuân vì lời ước hẹn. Và có lẽ sắc buồn của trời thu, càng tô vẽ thêm cho niềm thương nhớ trở nên đậm nét hơn bao giờ. Chẳng biết nàng đã chờ đợi bao lâu, chẳng biết nàng đợi chờ đến bao giờ...chỉ còn biết một tình yêu sắc son và lòng tin mãnh liệt vào một người đã đi xa...dù chẳng biết người có còn nhớ nổi một câu thề.
Người ta thường lấy thời gian làm thước đo cho sự chờ đợi, có lẽ điều ấy làm cho nỗi lòng dễ gọi tên hơn. Nhưng tôi lại nghĩ niềm tin mới là điều cốt yếu. 5 năm, 10 năm hay trăm năm sẽ chẳng hề chi nếu lòng người vẫn còn tin và hy vọng.
Thu Vọng - Nỗi lòng da diết chờ trông của người nữ nhi, bỏ nhỡ cả thanh xuân vì lời ước hẹn. Và có lẽ sắc buồn của trời thu, càng tô vẽ thêm cho niềm thương nhớ trở nên đậm nét hơn bao giờ. Chẳng biết nàng đã chờ đợi bao lâu, chẳng biết nàng đợi chờ đến bao giờ...chỉ còn biết một tình yêu sắc son và lòng tin mãnh liệt vào một người đã đi xa...dù chẳng biết người có còn nhớ nổi một câu thề.
Thu Vọng
Thu vàng man mác nhuộm thời gian
Mỗi độ thu sang gió cũng buồn,
Mỗi độ thu sang gió cũng buồn,
Chiếc lá bâng khuâng rời chốn cũ
Hồ thu u uẩn níu xuân xanh
Hồ thu u uẩn níu xuân xanh
Thu về tan tác niềm thương nhớ
Da diết rừng xưa, cõi u sầu
Da diết rừng xưa, cõi u sầu
Một thời con gái quen chờ đợi
Vọng bóng cố nhân hẹn trở về
Vọng bóng cố nhân hẹn trở về
"Có lẽ anh đã thôi hoài nhớ,
Nhưng em vẫn chờ trông.
Vì đâu đó trong em,
Hy vọng mãi đong đầy..."
Nhưng em vẫn chờ trông.
Vì đâu đó trong em,
Hy vọng mãi đong đầy..."
Nguồn: Thu Vọng - Agnes diễn đàn Cửu Âm Chân Kinh.